Chào mừng bạn đến với diễn đàn Chia sẻ kiến thức. Chỉ có thành viên của diễn đàn mới có thể được hưởng toàn bộ quyền lợi của diễn đàn. Chúc các bạn có những phút giây giải trí thật lành mạnh tại diễn đàn Chia sẻ kiến thức!!!
Vui lòng ĐĂNG NHẬP để xem tiếp. Hoặc ĐĂNG KÝ tài khoản mới để cùng tham gia thảo luận với các thành viên của diễn đàn
Class 8B - We are Family
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Chia sẻ kiến thức. Chỉ có thành viên của diễn đàn mới có thể được hưởng toàn bộ quyền lợi của diễn đàn. Chúc các bạn có những phút giây giải trí thật lành mạnh tại diễn đàn Chia sẻ kiến thức!!!
Vui lòng ĐĂNG NHẬP để xem tiếp. Hoặc ĐĂNG KÝ tài khoản mới để cùng tham gia thảo luận với các thành viên của diễn đàn
Class 8B - We are Family
.:_:. Chào mừng tất cả các bạn đến với diễn đàn của lớp 8B, Trường THCS Lê Quý Đôn, Thành phố Lào Cai, Tỉnh Lào Cai .:_:.
Trường : THCS Lê Quý Đôn Posts : 2691 Points : 69043 Thanked : 54 Ngày tham gia : 13/08/2011 Tuổi : 24 Đến từ : Love Land
Trường : THCS Lê Quý Đôn
Posts : 2691
Points : 69043
Thanked : 54
Ngày tham gia : 13/08/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Love Land
Tiêu đề: [Bài TLV số 1] Tôi thấy mình đã khôn lớn Thu Sep 13, 2012 8:57 pm
BÀI TẬP LÀM VĂN SỐ 1 - VĂN TỰ SỰ
(Làm tại lớp)
Đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn
Dàn ý:
- Mỗi con người thi có sự cảm nhận về sự khôn lớn không giống nhau nhưng chắc rằng tất cả đều phải công nhận mỗi độ tuổi ý thức sẽ khác đi - con người trải qua các giai đoạn : + Lúc be ban thường hay khóc nhè không chịu ăn , mẹ đã rất mất công doc dành bạn , mất rất nhiều thời gian , có khi bỏ cá công việc dể dõ dành bạn ăn . thế nhưng cái đầu óc non nớt kia đâu có nghĩ đc + Lúc bé bạn thường hay giận mẹ về những chuyện như ko mua đồ chơi cho ban (trong khi ban có rất nhiều , chưa chơi hét) , hay thường la bạn về những việc làm hết sức quậy .... (nhiều lắm ban nên nêu ra nha ) - Lúc ban lớn thêm một chút (7,8 tuoi) bạn đã ý thức được rằng những điều bạn lam như vạy là sai , mẹ quan tâm , lo lăng cho bạn , mẹ giành tất cả các tình yêu thương dồn nơi bạn , bạn dã biết suy nghĩ , biết lắng nghe những điều mẹ nói , không con oán mẹ về những trận mắng , rồi ko trách mẹ khi mẹ mua dồ chơi - cho đến bay giơ 1 hs học lóp 8 , dã ý thức một cách rõ ràng tinh yêu thương của mẹ dành cho ban , những cử chỉ quan tâm của mẹ lam bạn động lòng , lam bạn cảm thấy có lỗi với những gì mình làm sai với mẹ , bạn thương mẹ rất nhiều , thương mẹ vô bờ , bạn muốn mình trở thành một đứa con ngoan , đứa con hiếu thảo
Ban thân mến đề văn này rất hay " tôi thấy mình đx khôn lơn " bạn đùng bao giơ viết theo cách người khác chỉ cho bạn , mà bạn hãy viết đúng cảm nhận của mình , bằng tất cả những gì bạn suy nghĩ đc , bạn cảm thấy bạn khôn lớn , lấy những cái gần gũi nhất , thức tế , đời sống nhất mà viết . Bài văn của bạn sẽ đậm chất chứ nó ko kho khan , có khi lời văn ko đc hoa mĩ , sắc sảo , nhưng chính cái thật trong bạn se làm cho người khác cảm động
Được sửa bởi TaKun KiYo ngày Thu Sep 13, 2012 9:03 pm; sửa lần 1.
Angel
Trường : THCS Lê Quý Đôn Posts : 2691 Points : 69043 Thanked : 54 Ngày tham gia : 13/08/2011 Tuổi : 24 Đến từ : Love Land
Trường : THCS Lê Quý Đôn
Posts : 2691
Points : 69043
Thanked : 54
Ngày tham gia : 13/08/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Love Land
Tiêu đề: Re: [Bài TLV số 1] Tôi thấy mình đã khôn lớn Thu Sep 13, 2012 8:57 pm
Trong cuộc sống,bất cứ ai trưởng thành cũng đều trải qua tuổi ấu thơ,tôi cũng không ngoại lệ. Ngày ấy tôi thật hạnh phúc , may mắn khi được sống trong một gia đình ấm êm, dược cha mẹ yêu thương , hạng phúc tràn đầy.Và bây giờ, cho đến năm nay, mười ba tuổi tôi đã có thể làm được nhiều việc. Tôi thấy mình đã khôn lớn. Hằng năm, mỗi khi đi học tôi thường được ba mẹ chở đến trường.Thế nhưng năm nay tôi đã tự đạp xe đến trường. Ngày ngày, tôi cùng ''anh chàng'' Martin do ba tặng nhân dịp sinh nhật tôi tròn mười ba tuổi đến trường.hai niên học trước, con đường từ nhà đến trường rất quen khi tôi ngồi trên chiếc xe máy để ba chở đi học . Ngược lại niên học này đối với tôi,cảnh vật hai bên đường thay đổi đến lạ thường . Một mình trên chiếc xe đạp đợi chờ một cơn gió nhẹ hôn thoáng qua đôi má và để lại cảm giác mát mẻ của ngày nắng. Tôi thích nhất mỗi khi trời đổ mưa, được đạp xe dưới những giọt nước trời, hơn nữa những hạt mưa hắt vào mặt.Mỗi lần như thế tôi thấy đôi chân mình săn chắc hơn. Trước đây ba chở, xe lao nhanh về phía trước không có được giây phút ngắm nhìn cảnh vật. Thành phố nơi tôi ở,thành phố công nghiệp, nhịp sống rất nhộn nhịp mỗi khi học sinh tan học, hoặc công nhân ra về.Lúc đó con đường chíng dẫn vào thành phố, dòng người xe cộ nườm nượp , ngược xuôi. Từ trên cao nhìn xuống họ như lũ kiến vỡ tổ bò loạn xạ, không còn làm tôi e ngại như trước nữa. Thời gian theo ngày tháng trôi qua, tôi thấy mình như hòa vào nhịp sống thành phố. Hơn nữa là tôi lại thấy mình đã lớn hơn trong suy nghĩ lẫn hành động. Mỗi buổi sáng thức dậy , không còn để mẹ đánh thức dậy mà tự biết xuống giường tự xếp mùng mền gọn gàng, và phụ mẹ bữa ăn sáng. Sau khi ăn sáng tôi tự biết rửa chén bát của mình. Ngày đó, khi chuẩn bị đến lớp, tôi thường xuyên quên dụng cụ học tập vì sau khi hoc xong tôi lên giường ngủ ngay. Còn bây giờ, mỗi ngày sau khi học xong tôi cẩn thận xem thời khóa biểu và soạn sách vở vào cặp. Đầu niên học năm nay, tôi chẳng còn quên hay bị ba mẹ nhắc nhở.Nhiều lần bạn bè trong lớp rủ tôi đi chơi.Tôi mạnh dạn từ chối.Vì tôi sợ bị mất bài hôm nay, sẽ dẫn đến không hiểu bài. Hơn nữa là, ba mẹ buồn, thầy cô trách mắng, tôi đã chiến thắng bản thân.Tôi dần nhận thấy mình có nhiều thay đổi từ biết sắp xếp giờ học, không vội vã,cẩn thận với mọi việc làm có trách nhiệm.Trong sinh hoạt hằng ngày ngại làm phiền ba mẹ, anh chị. Từng ngày trôi qua tôi biết quan tâm đến người thân. Tôi biết dạy em học ; biết đọc báo cho ông bà nghe; và chia sẻ với mọi người mỗi khi họ có niềm vui và nỗi buồn. Theo dòng thời gian tôi thấy mình khôn lớn hơn.Tin vào bản thân và gia đình, nghĩ về tương lai về nghề nghiệp vững chắc. Ước mong giúp ích cho gia đình và xã hội. Hơn hết là được cống hiến cho đất nước.
Angel
Trường : THCS Lê Quý Đôn Posts : 2691 Points : 69043 Thanked : 54 Ngày tham gia : 13/08/2011 Tuổi : 24 Đến từ : Love Land
Trường : THCS Lê Quý Đôn
Posts : 2691
Points : 69043
Thanked : 54
Ngày tham gia : 13/08/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Love Land
Tiêu đề: Re: [Bài TLV số 1] Tôi thấy mình đã khôn lớn Thu Sep 13, 2012 9:00 pm
Một buổi sáng thức dậy, tôi nhìn bóng mình trong gương rồi ngỡ ngàng với chính mình. Tôi đây ư? Đâu rồi cái hình ảnh con nhỏ thấp bé, nghịch ngợm, suốt ngày chạy lăn xăn khắp nhà... Trước mắt tôi giờ đây là một cô gái cao lớn, khoẻ mạnh, đầy tự tin và có phần chững chạc. Tôi đã lớn rồi sao?
Tôi thấy mình đã khôn lớn.
Có lẽ, theo năm tháng, suy nghĩ của con ngưới cũng có phần thay đổi. Tôi không cón thích những nơi quá ồn ào, đông đúc; không còn thích những game điện tử mà tôi từng nghĩ sau này lớn sẽ dảnh hết thời gian để luyện tập; không còn thích những cuốn truyện tranh vớ vẩn hay sưu tầm đĩa của những bộ phim hoạt hình... Tôi thích những gì trầm lắng hơn, sâu sắc hơn. Tôi bắt đầu viết nhật kí, vẽ tranh khi vui cũng như khi buồn; tôi sẵn sàng vắt sạch nước mắt khi xem một bộ phim hoặc một cuốn sách cảm độnghay dành hàng giờ ngồi ngắm một cơn mưa buồn về chiều quen thuộc trên mảnh đất cao nguyên Đà Lạt. Chỉ vài năm trước thôi, tôi sẽ sẵn sàng làm bất cứ việc gì đơn giàn là vì tôi muốn mà không cần biết hậu quả sẽ ra sao. Nhưng bây giờ, mỗi lời nói, mỗi việc làm đều được tôi suy nghĩ, chọn lọc kỹ càng. Lẽ nào, tôi đạ lớn rồi sao?
Tôi thấy mình đã khôn lớn.
Trước đây, tôi đã từng làm ba mẹ phải buồn, rất buồn và vô cùng thất vọng, lúc đó tôi không hề có ý thức về việc tôi làm tổn thương họ ra sao. Còn lúc này đây, nếu cho tôi một đề văn " Nếu có một điều ước bạn sẽ ước gì?" tôi sẽ đặt bút mà viết không cần suy nghĩ, tôi ước có thể làm thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa mọi lỗi lầm ngốc nghếch tôi đã gây ra, tôi thực sự ý thức được việc tôi làm gây tổn thương những người yêu thương tôi đến nhường nào.
Tôi thấy mình đã khôn lớn.
Có ai đó đã hỏi tôi:" Bạn nghĩ gì vế tương lai của mình?" nếu là trước đây, tôi sẽ sẵn sàng trả lơì: việc tương lai thì cứ để sau này hãy tính, suy nghĩ nhiều chỉ thêm nhức đầu. Nhưng giờ đây, tôi biết, tất cả những gì tôi học được, làm được hôm nay có ảnh hưởng rất lớn, nó là nền móng vững chắc, là chiếc chìa khoá để tôi mở cánh cửa tương lai của chính tôi. Phài chăng, tôi đã lớn?
Tôi thấy mình đã khôn lớn không chỉ về thể chất mà là trong cả tâm hồn. Tôi thấy mình khôn lớn trong từng suy nghĩ, từng lời ăn, tiếng nói, cả trong cách cảm nhận cuộc sống. Ai cũng từng mắc lỗi, nhưng người chiến thắng là người không chạy trốn mà sẵn sàng đối diện, sẵn sàng sửa đổi. Tôi đã lớn lên từ sự nghiêm khắc có phần độc đoán của ba, tình yêu thương dịu dàng của mẹ. Có lẽ, tôi đã lớn thật rồi.
Angel
Trường : THCS Lê Quý Đôn Posts : 2691 Points : 69043 Thanked : 54 Ngày tham gia : 13/08/2011 Tuổi : 24 Đến từ : Love Land
Trường : THCS Lê Quý Đôn
Posts : 2691
Points : 69043
Thanked : 54
Ngày tham gia : 13/08/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Love Land
Tiêu đề: Re: [Bài TLV số 1] Tôi thấy mình đã khôn lớn Thu Sep 13, 2012 9:02 pm
Thời gian trôi qua mài giũa con người tôi, tâm hồn tôi. Tôi cảm nhận dc sự khôn lớn đang dần hình thành trong tôi.
Dạo còn nhỏ, tôi thường hay làm mất đồ dùng của mình mỗi khi đi chơi hoặc đi học, những vật dụng trẻ con và cũng ít quan trọng. Có thể là chiếc bút máy, là cục tẩy hay đôi dép vì tôi hay bỏ dép ra chơi nhảy dây...
Tôi nhớ những lần trót làm mất cái gì lại chạy về báo cáo ngay với mẹ. Mẹ chẳng bao giờ mắng tôi mà chỉ căn dặn lại về sự cẩn thận, ngăn nắp. Hôm sau, tôi lại dc mua món đồ mới thay thế và có thể sẽ lại cẩu thả đánh mất thêm một lần hay nhiều lần nữa.
Mẹ như bà tiên trong giấc mơ, là người biến phép màu xung quanh thành những năm tháng lớn lên của tôi. Chợt nhận ra, tuổi thơ của mỗi con người như những hạt màu óng ánh trong chiếc đồng hồ cát, dù có dốc ngược dốc xuôi đến mấy thì chúng vẫn nằm yên trong khối thủy tinh để đc bảo vệ và nâng niu. Tuổi thơ hay còn gọi là quãng thời gian của những điều ko thể mất đi. Lúc ấy hạnh phúc như một viên kẹo ngọt.
Nhưng rồi nỗi đau cũng ập đến. Năm tôi 12 tuổi, đó là lần đầu tiên tôi gánh chịu nỗi đau mất người thân, khi bà ngoại tôi qua đời. Buổi tối hôm ấy, tôi đang chơi điện tử ở nhà, bất ngờ nghe tiếng chuông điện thoại reng. Mẹ tôi nói trong điện thoại, giọng sụt sùi bảo:" Bà ngọai đi rồi, con bảo ba chở xuống nhà ngoại ngay nhé." Tôi vẫn tươi cười nhắn lại với ba tôi. Vì trong trí óc ngốc nghếch của tôi lúc ấy cứ nghĩ đó là đi bệnh viện. Đc một quãng đường dài sau, tôi mới nhận ra và òa khóc nức nở. Tôi nghĩ chắc chỉ là trò đùa thôi phải ko. Vì tôi vẫn hy vọng sẽ có điều kì diệu. Trước giờ tôi có bao giờ chịu nỗi đau mất hoàn toàn đâu, vì tôi đã có người mẹ, người lấy lại tất cả.
Mỗi khi nghĩ về ngoại, chút nuối tiếc khẽ lay động như vết thương còn chưa lành hẳn. Tôi cảm thấy ân hận tại sao lúc ngoại còn sống, mình ko yêu thương, quan tâm, chăm sóc ngoại nhiều hơn. Để rồi sau này tiếc nuối 1 tình thương. Tôi nhận ra rằng, những người thân thật quan trọng với mỗi con ng`. Bởi vậy, dù có bận rộn thế nào cũng cần dành thời gian để ở bên họ, để chia sẻ và đc chia sẻ. Từng giây phút trôi qua trong cuộc sống quý giá hơn gấp vạn lần khi bạn biết dc rằng có nhiều lắm những thứ mất đi mà ko lấy lại đc.
Hồi đó, tôi là 1 đứa bé hay dỗi hờn. Động vào một tí là tôi dùng dằng ngay. Đã thế còn giận rất lâu và ko muốn tha thứ cho bất kì ai. Điều đó khiến bạn bè xung quanh xa lánh tôi và nó làm tôi rất buồn. Tôi đã thấy dc cái giá phải trả khi luôn cất giữ bên mình những nỗi giận hờn, phiền muộn và bi quan. Lúc đó, tôi thường nghĩ rằng, sự tha thứ là món quà dành cho người khác. Nhưng bây giờ, sự tha thứ đó là món quà dành cho chính tôi.
Tôi giờ đây đã không còn là trẻ con như ngày trước nữa. Tôi đã biết chia sẻ với người khác những nổi đau mà họ phải gánh chịu cũng như biết chia sẻ với họ những nổi đau của tôi. Tôi luôn trân trọng những thứ mà mình đang có và yêu thương nó bằng cả trái tim. Để khi nó mất đi, tôi cảm thấy tiếc nuối nhưng ko ân hận. Tôi đã biết dc ý nghĩa của sự tha thứ. Mọi ng` xung quanh tôi ko còn như trong con mắt trẻ con 3 tuổi nữa. Tôi phân biệt, cảm nhận đc tính tốt, xấu trong mỗi con người. Tôi biết ng` nào đáng để chơi, ng` nào nên tránh xa. Nhận thức đc cái đúng, cái sai, những việc mình nên làm hay ko nên làm, những thứ mình phải trân trọng gìn giữ hay những thứ mình ko nên có nó.... Điều quan trọng hơn cả, tôi biết đc ý nghĩa của cuộc sống. Cuộc sống ko đc tính bằng số lần chúng ta thở mà bằng những giây phút chúng ta nín lặng để tận hưởng điểu kì diệu của cuộc sống.
Tôi ko bao giờ trốn tránh số phận, luôn để những điều tự nhiên xảy đến với mình. Tôi ko ngại ngã đau. Vì mỗi lần vấp ngã, tôi lại trưởng thành hơn một chút.
Tôi đã khôn lớn.
Sponsored content
Tiêu đề: Re: [Bài TLV số 1] Tôi thấy mình đã khôn lớn